Chào Bùi Văn Tươi,
Bạn có biết chúng ta đã bỏ lỡ điều gì không? Tuần trước, DeltaViet đã không gửi bản tin đặc biệt cho bạn và không biết bạn có để ý đến điều này không? Hay việc nhận bản tin đặc biệt từ DeltaViet đã không còn "đặc biệt" nữa và bạn không mong chờ nó nữa? :)
Hôm nay, DeltaViet sẽ gửi đến bạn một câu chuyện. Nhưng trước khi đọc nó, hãy thử suy ngẫm "ai là người bạn cho là bất hạnh nhất trên đời này" nhé.
Farbes là một người đàn ông giàu có. Tuy nhiên ông cảm thấy không hạnh phúc vì cuộc sống quá đủ đầy, không thấy có điều gì ý nghĩa nữa. Một người hàng xóm khuyên ông nên đi làm từ thiện: ông sẽ thấy được ý nghĩa cuộc đời trong việc giúp đỡ người khác. Cho rằng đó là ý tưởng hay, Farbes liền quyết định làm từ thiện. Thế nhưng mọi chuyện không đơn giản. Farbes thắc mắc không biết nên làm từ thiện ở đâu, vì có những người nghèo nhưng chưa hẳn đã thực sự nghèo khó như vẻ ngoài của họ. Ông không muốn tiền của mình bị đem đến cho những người không thực sự cần nó. Bỗng ông lóe ra một ý, những người mất hết hi vọng là những người đáng cần được sự giúp đỡ nhất, vì khi người ta mất hết mọi thứ, nghèo khổ tột cùng thì người ta mới mất hi vọng. Vậy là Farbes, cùng với túi tiền của mình, đi đến những nơi ông cho là có nhiều người gặp bất hạnh như các khu ổ chuột, nhà tù, bệnh viện, trại trẻ mồ côi… Ông đã gặp từ những người bệnh tật, nợ nần, thù địch, vô gia cư, cả những người không xu dính túi, thất nghiệp... nhưng không ai mất hết hi vọng cả. Nghĩa là Farbes, với tiêu chí đề ra lúc đầu của mình, không tìm thấy ai thực sự cần sự giúp đỡ của ông cả. Đang thất thểu vừa đi vừa suy nghĩ về một địa điểm mới của “những người mất hi vọng”, Farbes chợt nghe thấy tiếng rên la từ một sân rác. Ông bước tới, một người đàn ông đang ôm đôi chân mụn nhọt rên rỉ.
Farbes hỏi “Có chuyện gì vậy?”
- Chuyện gì ư? – Người đàn ông đau đớn kêu lên – Tôi vừa mất hết nhà cửa, gia đình, sự nghiệp, vợ con. Và giờ đây tôi ngồi đây làm bạn với cái đôi chân đầy mụt nước của mình!
- Hãy nói cho tôi biết – Farbes nôn nóng hỏi – Ông còn chút hi vọng nào không?
- Hi vọng ư, hi vọng là gì? – Người đàn ông ngước mắt nhìn Farbes.
- À như anh biết đấy, hi vọng là tin mọi điều sẽ tốt hơn ở tương lai – Farbes ngập ngừng.
- Tất nhiên là tôi có hi vọng - Người đàn ông bất hạnh nói một cách chắc chắn. Miễn là tôi vẫn còn sống trên trái đất này thì tôi còn hi vọng. Chỉ có ở nghĩa trang mới không có hi vọng. Ông muốn đi tìm sự vô vọng ư? Hãy đi đến nghĩa trang ấy.
Bấy giờ Farbes cảm thấy thất vọng vô cùng, vì ngay cả người đàn ông mà ông nghĩ là rất bất hạnh, đến bước đường cùng rồi cũng không hề đánh mất hi vọng. Bất ngờ một ý nghĩ loé trong đầu ông. Tại sao ông lại không nghe theo lời khuyên của người đàn ông vừa rồi nhỉ. Ông sẽ đi đến nghĩa trang và đặt tiền của mình ở đó. Ông biết rằng nó không có nghĩa chính xác là từ thiện nhưng ít nhất tiền của ông không rơi vào tay kẻ xấu.
Vậy nên vào lúc nửa đêm, ông cầm theo một bao tiền và một cái xẻng lét lút đến nghĩa địa. Ông ngẫu nhiên chọn một ngôi mộ rồi đào cái hố nhỏ chôn tiền, phủ đất lại và thầm lặng ra về. Farbes không chắc là mình đã làm từ thiện, nhưng ông thấy thanh thản phần nào vì đã đem của cải cho những người "bất hạnh nhất thế gian - mất hết hi vọng trong đời".
Bạn thấy đấy, đáng thương nhất trên đời này không phải là những người nghèo khổ, tật nguyền hay đói rét, mà là những người sống không hề có hi vọng vào ngày mai. Và sống mà không có hi vọng thì coi như bạn đã chết.
Chúc bạn luôn tin “mọi điều sẽ tốt hơn ở tương lai”!
Thân mến,
DeltaViet.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét